Hôm nọ mình viết bài giải thích về musclus tonus khác nhau trong từng động tác di chuyển và giải thích về 4 quá trình trao đổi chất xảy ra trong cơ để tạo ra năng lượng và việc đó liên quan ntn đối với cách tập và cường độ tập. mình luôn khuyến khích tập "nặng", và cái "nặng" ở đây đương nhiên đồng nghĩa với cái nặng mà từng cá nhân thực hiện đc. "nặng" ở đây là phụ thuộc vào khả năng và level của cá nhân người tập. với bản thân mình thì gập tay với barbell 80-90 cân là nặng. với người khác thì có lẽ họ khởi động bằng lượng tạ đó. cho nên ae đừng có đú phải ăn thua với ai khác làm gì. hãy tập theo khả năng của bản thân mình và dựa vào điếm xuất phát đó mà tiến bộ dần dần. mình ko bao h cổ vũ cái tập "ngu" của các ae trong phòng tập khi người ngợm ko ra gì cả nhưng cứ phải thể hiện ăn thua với thằng "to" hơn mình.
1 vấn đề nữa là form tập. đương nhiên tốt nhất sẽ là đúng form như trong sách vở đồng thời với lượng tạ nặng hơn cả trái đất. nhưng điều này ko thể có đc. vì vậy nếu mình chạm gần đến cái maximum của mình rồi nhưng mình muốn vượt qua nó để pt thì mình phải biết hy sinh form. hy sinh ở đây ko có nghĩa là max của mình là gập tay 80kg nhưng tự nhiên đi thử 120. hy sinh ở đây là lên 80,5 hoac 81kg và hy sinh 1 tý xíu form để cơ thể làm quen với kích thích mới. 1 ví dụ thực tế: những võ sĩ muay-thai khi họ muốn tập đá để cho ống chân pt thành cứng như thép thì càng ngày họ sẽ dần dần càng đá mạnh lên và dần dần đá vào những vật cứng hơn. họ chỉ đá quá mức 1 tý xíu để tạo ra những "vết thương nhỏ" trong xương. sau đó cơ thể lại có khả năng dùng bone-matrix (Mucopolysaccharide và Collagen) do các Osteoblast sx ra để lắp vá những vết thương đó và tiếp theo đc mineralization cùng với các crystals của calcium phosphat và chở nên cứng cáp hơn. chứ ko phải họ ngulon mà đi ra đá luôn 1 phát mạnh nhất có thể, vào miếng sắt cứng nhất để rồi gẫy mẹ nó chân. trong việc tập cơ bắp cũng vậy thôi. break form thì break 1 tý xíu chứ ko phải là tập ngulon rồi để chấn thương